Cổ Chân Nhân là tiểu thuyết tiên hiệp huyền huyễn tu chân hắc ám được sáng tác bởi tác giả cùng tên truyện – Cổ Chân Nhân. Hãy cùng tìm hiểu về tác phẩm này với HHNINJA trước khi quyết định đọc Cổ Chân Nhân nhé!
[yasr_multiset setid=2]
Mục Lục Bài Viết
- Thông tin tổng quan về Cổ Chân Nhân
- Tóm tắt sơ lược cốt truyện Cổ Chân Nhân
- Danh sách nhân vật chính trong Cổ Chân Nhân
- Thế giới trong Cổ Chân Nhân
- Hệ thống tu luyện cấp bậc trong Cổ Chân Nhân
- Các thế lực phe phái trong Cổ Chân Nhân
- Tu hành lưu phái trong Cổ Chân Nhân
- Danh sách cổ trùng trong Cổ Chân Nhân
- Những đoạn trích hay kinh điển trong Cổ Chân Nhân
- Tại sao Cổ Chân Nhân bị cấm ?
- Review đánh giá tổng hợp truyện Cổ Chân Nhân
- Luận bàn: Đại Kết Cục cho truyện Cổ Chân Nhân nếu có ?
Thông tin tổng quan về Cổ Chân Nhân
Tên đầy đủ: | Cổ Chân Nhân |
Tên Hán ngữ: | 蛊真人 |
Tác giả: | Cổ Chân Nhân |
Tình trạng: | Đang ra |
Thể loại: |
|
Số chương: | Không rõ (Bản dịch 419 chương, bản convert hơn 2000 chương) |
Tổng số chữ: | 680 vạn |
Người là vạn vật chi linh, Cổ là thiên địa chân tinh
Tam quan bất chính, ma đầu tái sinh.
Chuyện về một người xuyên qua không ngừng sống lại.
Một thế giới kì lạ của người nuôi Cổ, dùng Cổ, luyện Cổ.
Xuân Thu Thiền, Nguyệt Quang Cổ, Tửu Trùng, Nhất Khí Kim Quang Trùng, Thanh Ti Cổ, Hi Vọng Cổ……
Một tuyệt thế ma đầu thỏa chí tung hoành!
Cổ Chân Nhân là tiểu thuyết tiên hiệp huyền huyễn tu chân hắc ám được sáng tác bởi tác giả cùng tên truyện – Cổ Chân Nhân. Cốt truyện nói về một người xuyên việt không ngừng trùng sinh, một cái thế giới nuôi cổ, luyện cổ, dùng cổ kì lạ…… Còn có một cái đại ma đầu tuyệt thế tận tình tung hoành!
Tóm tắt sơ lược cốt truyện Cổ Chân Nhân
Người là vạn vật chi linh, cổ là thiên địa chi tinh. Trên thế giới này tồn tại hàng ngàn hàng vạn loại, nhiều vô số kể cổ. Bọn chúng sinh hoạt chung quanh chúng ta, ở trong đất, tại trong bụi cỏ, thậm chí ở trong cơ thể dã thú.
Trong quá trình nhân loại phồn diễn sinh sống, các tiên hiền từng bước phát hiện sự ảo diệu của cổ trùng, người vận dụng chân nguyên bản thân để nuôi dưỡng, luyện hóa, điều khiển những cổ này, đạt tới các loại mục đích, gọi chung là cổ sư.
Cổ Nguyệt Phương Nguyên, ma đầu 500 năm trước bị ép đến đường cùng đã sử dụng xuân thu thiền một trong thập đại kỳ cổ để nghịch chuyển, trọng sinh. 500 năm ngỡ như là giấc mộng, nếu đã có cơ hội làm lại, chuyển kiếp hắn vẫn chọn ma đạo để thoả chí hùng cường trong tâm, trở thành kiêu hùng một cõi.
Vạn dặm giang hà, đất trời mênh mang, đến lúc nào ta mới có thể mặc sức tung hoành?
Gió cuốn mây vần, long xà trỗi dậy, đến khi nào ta mới có thể bễ nghễ chúng sinh?
Cha mẹ Phương Nguyên trong một lần thực hiện nhiệm vụ mà hi sinh vì gia tộc, để lại hắn cùng đệ đệ song sinh thành cô nhi. Cậu mợ lấy danh nghĩa nuôi nấng, công khai mà xâm chiếm di sản song thân, đối xử huynh đệ cực kỳ hà khắc.
Vốn hắn định giấu diếm thân phận là người xuyên không, nhưng vì sinh hoạt gian khổ, khiến Phương Nguyên không thể không lựa chọn triển lộ “Tài hoa” khác người của mình .Mà cái gọi là thiên tài này, chẳng qua là những ánh thơ ca, thi văn thời Tống Đường mà thôi. Nhưng như vậy cũng đủ kinh hãi cho gia tộc, tạo được lớp nguỵ trang bảo hộ cho mình, giảm bớt áp lực.
Lâu ngày, vẻ mặt lạnh lùng ngược lại thành thói quen.Cứ như vậy, cậu mợ không hà khắc hắn cùng đệ đệ nữa, tuổi càng lớn, tiền đồ càng được xem trọng, đãi ngộ cũng gia tăng. Nhưng hắn biết đây chỉ là một loại đầu tư mà thôi.
Buồn cười đệ đệ của hắn, không thấy rõ này chân tướng, không chỉ có bị cậu mợ giấu kín, còn chôn dấu oán hận cực sâu, bình thường nhu thuận thành thật, trong trí nhớ khi được kiểm tra ra tư chất Giáp Đẳng thiên tài, vượt qua ca ca của mình, cừu hận ghen tị mà được che giấu đều phóng xuất ra, cũng không ít lần làm khó dễ, chèn ép thân ca ca của mình.
Mà Phương Nguyên chỉ là tư chất Bính Đẳng, hạng chót. Vận mệnh thật khéo trêu đùa, một song bào thai lại 2 tư chất trái ngược nhau hoàn toàn. Kết quả, khiến tộc nhân mở rộng tầm mắt, cũng khiến huynh đệ tình cảnh đãi ngộ hoàn toàn điên đảo. Đệ đệ như ngọa long thăng thiên, ca ca giống như tiểu phụng hoàng rơi xuống đất. Sau đó từ đệ đệ đến cậu mợ cả tộc nhân đều có ánh mắ ghẻ lạnh, khinh thị.
Phương Nguyên kiếp trước hận qua, hận chính mình tư chất không đủ, hận gia tộc vô tình, hận vận mệnh bất công. Nhưng là hiện tại, hắn lấy năm trăm năm nhân sinh trải qua, một lần nữa xem kỹ này đoạn lịch trình, trong lòng nhưng gợn sóng không sợ hãi, không có một điểm hận ý.
Hắn đã nhìn rõ bản chất thế gian: “Nhược nhục cường thực”. Huống hồ mỗi người một chí hướng, đều là tranh đoạt Thiên Cơ một đường, lúc nào chả phải chèn ép, sát phạt lẫn nhau. Có cái gì không hiểu đâu?
Năm trăm năm trải qua, đã sớm khiến hắn nhìn thấu này hết thảy, trong lòng chỉ có trường sinh đại đạo. Nếu là có người ngăn cản hắn theo đuổi con đường này, mặc kệ là ai, đơn giản là ngươi chết ta sống mà thôi. Bước trên con đường này, liền nhất định trên đời đều là địch, liền nhất định chỉ được độc lai độc vãng, liền nhất định sát kiếp trùng trùng điệp điệp.
Đây chính là năm trăm năm nhân sinh cô đọng giác ngộ của Phương Nguyên.
Danh sách nhân vật chính trong Cổ Chân Nhân
- Nam chính: Cổ Nguyệt Phương Nguyên
Hắn không phải là thiên tài, cũng không là bậc cường giả trọng sinh mà chỉ là một kẻ phàm nhân từng bước gian nan tìm đến cánh cửa vĩnh sinh. Tính kế với người, tính kế với trời, truy cầu sự tiêu sái đứng trên vạn vật trong thiên hạ.
Tính cách âm trầm, lạnh lùng cực kỳ gian xảo, thấy lợi mới làm, đặt biệt cực kỳ cẩn thận. Hắn không tin tưởng vào bất cứ ai, sở hữu cá tính cực lớn, làm việc ác mà tâm không hề một chút nào rung động cả. Là một nguỵ quân tử chính hiệu, âm hiểm giả dối, co được dãn được, thích tính kế để đạt được mục đích hơn là sử dụng vũ lực.
Phương Nguyên là một hình tượng nhân vật điên rồ, cô độc nhất mình từng chứng kiến. Nói về hắn chỉ có thể dùng từ “hờ hững”, hắn coi thường nhân mạng, coi thường huyết thống, khinh rẻ chân ngôn các bậc tiên hiền đi trước. Hắn đi ngược lại tất các hình tượng nhân vật cao cao tại thượng, thích thể hiện bản thân trong hầu hết các truyện hiện nay, lúc nào Phương Nguyên cũng duy trì dáng vẻ thư sinh vô tội nhưng thật sự như con rắn ẩn nhẫn, lúc nào cũng có thể giương nọc độc của mình ra.
- Bạch Ngưng Băng:
Nhân vật sát cánh cùng Phương Nguyên trong giai đoạn đầu, là một chân ma chân chính, đa mưu túc trí, làm việc cực kì điên rồ.
- Thiên Đình:
Được Nguyên Thủy Tiên Tôn sáng lập, là thế lực mạnh nhất từ trước đến nay, đã tồn tại gần 4 triệu năm.
Thế giới trong Cổ Chân Nhân
Thế giới trong Cổ Chân Nhân được gọi là Cổ giới, chia làm Cửu Thiên cùng Ngũ Vực. Giữa mỗi Thái Cổ Cửu Thiên bị ngăn cách bởi Thiên Cương Khí Tường, nó được tạo thành từ vô số Thiên Cương khí.
Giữa mỗi Ngũ Vực thì có giới bích ngăn cách ( Trung Châu thánh hiền giới bích, Nam Cương chướng khí giới bích, Bắc Nguyên cam thảo giới bích, Tây Mạc Cuồng Viêm giới bích, Đông Hải thương thuỷ giới bích ), đẳng cấp sinh mệnh càng cao thì giới bích càng mạnh.
Thái Cổ Cửu Thiên: |
|
Ngũ đại địa vực: |
|
Chú thích: Thái Cổ Cửu Thiên bởi vì Nhân Tổ cùng với Thập Tử, dẫn đến thất thiên rơi vỡ, chỉ còn lại Hắc Thiên cùng Bạch Thiên. Ngũ Vực giới bích bị phá, địa mạch nhất thống, khí triều tịch quyển thiên hạ, về sau Hắc Thiên và Bạch Thiên cũng bị lẫn lộn, trải qua U Hồn Ma Tôn hoàn toàn hợp nhất, Bạch Thiên bị Hắc Thiên thôn phệ, hình thành U Thiên.
Hệ thống tu luyện cấp bậc trong Cổ Chân Nhân
Đẳng cấp cổ sư
Cổ sư có cửu chuyển tương đương chín cái cảnh giới. Mỗi một chuyển lại phân bốn cái tiểu cảnh giới là
- Sơ giai,
- Trung giai,
- Cao giai
- Đỉnh phong.
Cổ sư từ ngũ chuyển trở xuống đều là phàm, lục chuyển thành tiên, cửu chuyển xưng tôn. Chênh lệch giữa tiên với phàm rất lớn, giống như trời với đất.
- Lục chuyển cổ tiên, thanh đề tiên nguyên. Mười năm một địa tai, trăm năm một thiên kiếp. Trải qua 300 năm, sau ba lần thiên kiếp, trở thành thất chuyển.
- Thất chuyển cổ tiên, hồng tảo tiên nguyên. Mười năm một địa tai, năm mươi năm một thiên kiếp, trăm năm một hạo kiếp. Trải qua ba trăm năm, sau ba lần hạo kiếp, thành tựu bát chuyển.
- Bát chuyển cổ tiên, bạch lệ tiên nguyên. Mười năm một thiên kiếp, năm mươi năm một hạo kiếp, trăm năm một vạn kiếp. Sau ba lần vạn kiếp, thành tựu cửu chuyển.
- Cửu chuyển cổ tôn, hoàng hạnh tiên nguyên. Mười năm một hạo kiếp, năm mươi năm một vạn kiếp, trăm năm một hỗn độn đại nạn.
Chú thích: Vượt qua ba lần vạn kiếp, đối với thành tựu cửu chuyển tôn giả mà nói, chỉ là một cái điều kiện tất yếu là không đủ. Trừ cái đó ra còn cần chủ tu lưu phái đạt tới vô thượng đại tông sư cảnh giới và đột phá thiên đạo phong tỏa. Mà thiên đạo phong tỏa chủ yếu có tai kiếp, thọ cổ cùng số mệnh ba loại, trong đó uy năng của tai kiếp thành Tôn —— Hỗn độn đại nạn, càng là viễn siêu vạn kiếp.
Tư chất cổ sư
Tu vi cổ sư càng cao thâm sẽ khiến tư chất hậu đại càng mạnh, đồng thời, không phải ai cũng có tư chất cổ sư. Tư chất cổ sư dựa vào mức độ dung nạp chân nguyên mà tiến hành phân chia, tổng cộng có: Thập tuyệt thể ( mười thành ), giáp đẳng ( tám đến chín thành ), ất đẳng ( sáu đến bảy thành ), bính đẳng ( bốn đến năm thành ), đinh đẳng ( hai đến ba thành ).
Thập tuyệt thể đã biết: Thái nhật dương mãng thể, cổ nguyệt âm hoang thể, bắc minh băng phách thể, sâm hải luân hồi thể, viêm hoàng lôi trạch thể, vạn kim diệu hoa thể, đại lực chân vũ thể, tiêu diêu trí tâm thể.
Thập nhất tuyệt thể: Thuần mộng cầu chân thể.
Chân nguyên, tiên nguyên
Cổ sư sử dụng cổ trùng sẽ tiêu hao chân nguyên, sau khi thăng tiên thì tiêu hao tiên nguyên. Tiên nguyên được sản sinh trực tiếp từ bản nguyên Cổ Tiên Tiên khiếu, cũng có thể thông qua Tiên Nguyên Thạch chuyển đổi, nhưng Tiên Nguyên thạch chỉ sản sinh ở Thiên Đình. Đẳng cấp chân nguyên cùng tiên nguyên đối ứng tương ứng giai đoạn tu vi lại có khác nhau.
Nhất chuyển thanh đồng chân nguyên, nhị chuyển xích thiết chân nguyên, tam chuyển bạch ngân chân nguyên, tứ chuyển hoàng kim chân nguyên, ngũ chuyển tử tinh chân nguyên Lục chuyển thanh đề tiên nguyên, thất chuyển hồng tảo tiên nguyên, bát chuyển bạch lệ tiên nguyên, cửu chuyển hoàng hạnh tiên nguyên.
Chú thích: Giữa mỗi Tiên Nguyên là 100 lần qu.a.n h.ệ
Các thế lực phe phái trong Cổ Chân Nhân
Trung Châu
Thiên Đình: | Nguyên Thủy Tiên Tôn sáng lập, thiên hạ đệ nhất cổ tiên thế lực từ viễn cổ đến nay, cách nay đã có 387 vạn hơn 9680 năm. Trải qua Nguyên Thủy, Tinh Túc, Nguyên Liên ba đời Tiên Tôn chấp chưởng, trong lúc đó không ngừng chiến đấu với Cuồng Man, Vô Cực, Hồng Liên ba vị Ma Tôn. Ba vị Tiên Tôn cùng vô số Bát chuyển Cổ Tiên tiên khiếu động thiên, đều là trung kiên của Thiên Đình.
|
Thập Đại Cổ Phái |
|
Trung châu cương minh phân bộ | ( đã diệt vong ) |
Bắc Nguyên
Trường Sinh Thiên: | Là cửu chuyển động thiên của Cự Dương Tiên Tôn, tại trung cổ thì kiến lập, lịch sử đã có hơn 30 vạn năm. Hoàng kim bộ tộc đại biểu cho vô thượng quyền uy.
|
Hoàng kim gia tộc |
|
Siêu cấp thế lực |
|
Dị nhân thế lực |
|
Bắc nguyên cương minh phân bộ | ( đã diệt vong ): phần thiên ma nữ, âm lục công, dạ xoa long soái, hoàng tuyền ông, ngoan mỗ mỗ, cổ nghiệp, hỏa đức, huyền âm, lôi vũ lâu chủ, lâm đại điểu. |
Nam Cương
Siêu cấp thế lực |
|
Nam cương cương minh phân bộ | ( đã diệt vong ) |
Đông Hải
Siêu cấp thế lực
- Lưỡng thiên liên minh: Cổ nguyệt phương nguyên, ngô soái, băng tinh tiên vương, tiêu hà tiêm, kim mao tiên vương…( nhất chúng lưỡng thiên động chủ )
- Tống gia: Tống khải nguyên, tống điều lệnh, tống hạ kỳ, tống giáp đan, tống khôn, tống diệc thi
- Thẩm gia: Thẩm thương, thẩm tòng thanh
- Thang gia: Thang tụng
- Thái gia: Thái hùng
- Nhược Lai gia: Nhược Lai quy nhất
- Nam Cung gia : Hoa an
- Thanh Nhạc gia : Thanh nhạc an
- Hoa gia: Hoa thải vân
- Long đình: Ngô soái ( phương nguyên phân thân ), trương âm, dung bà, thạch miểu, dương tử hà
Đông hải cương minh tổng bộ ( dĩ diệt vong ): thi bạo lôi vương, phác vạn đao, sa ma, tô bạch mạn, bặc đan, sa nam giang
Tây Mạc
Siêu cấp thế lực
- Phòng gia: Phòng công, phòng thê trường, phòng hóa sinh, phòng an lôi, phòng trầm, phòng lăng, phòng vân
- Lâm gia: Lâm uyên, lâm kiếm hành
- Tiêu gia: Tiêu thập nhượng, tiêu hổ si
- Đường gia: Đường phương minh, đường lạn kha, đường diệu
- Đổng gia: Đổng lục trầm, đổng liệp phong
- Thạch gia: Thạch trung
- Vạn gia: Vạn lương hàn, vạn tiêu, vạn hào quang, vạn truy thanh
- Mạc gia: Phì nương tử
- Thiên biến lão tổ thế lực: Thiên biến lão tổ, thúy ba tiên tử, hồng vân vũ nương
Tây mạc cương minh phân bộ ( dĩ diệt vong )
Tu hành lưu phái trong Cổ Chân Nhân
Cổ sư căn cứ phương hướng tu hành sẽ không cùng đi lưu phái bất đồng. Trên lý luận, mỗi một lưu phái hoàn thiện, đều có thể diễn giải thiên địa huyền bí, chúng sinh huyền bí cùng tự thân tu hành huyền bí.
Lưu phái đã biết
- Thái cổ thời kỳ Nhân Tổ thời đại: Vũ, trụ, nhân
- Viễn cổ thời đại: Khí, nô, trí, tinh, trận, luyện, viêm
- Thượng cổ thời đại: Luật, biến hóa, lực, phong, quang, ám, thực
- Trung cổ thời đại: Mộc, họa, thâu, thủy, vận, âm dương, kim, băng, tuyết, vân, thổ, lôi, tín, âm
- Cận cổ thời đại: Cốt, hư, cấm, hồn
- Cận đại: Kiếm, đan
- Hiện đại: Binh
- Tương lai hưng khởi lưu phái: Mộng
- Lưu phái không rõ thời đại: Huyết, độc, mị, huyễn, đao, tình, ảnh, nguyệt…
Người khai sáng lưu phái đã biết
- Nhân đạo: Nhân tổ
- Khí đạo, nô đạo: Nguyên thủy tiên tôn
- Trí đạo, tinh đạo: Tinh túc tiên tôn
- Luật đạo: Vô cực ma tôn
- Lực đạo, biến hóa đạo: Cuồng man ma tôn
- Mộc đạo, họa đạo: Nguyên liên tiên tôn
- Thâu đạo: Đạo thiên ma tôn
- Vận đạo, âm dương đạo: Cự dương tiên tôn
- Hồn đạo: U hồn ma tôn
- Huyết đạo: Huyết hải lão tổ ( cự dương phân thân )
- Kiếm đạo: Bạc thanh ( u hồn phân thân )
- Thực đạo: Long ngạc thú nhân cổ tiên
- Thủy đạo: Thủy ni
- Hư đạo: Hư vô tà
- Đan đạo: Thanh ngọc hạc – nguyễn đan
- Binh đạo: Xa vĩ
Chú thích: Lực đạo chia làm thú lực hư Ảnh Lưu, khí tượng thiên địa lưu cùng nhân lực quân lực lưu ( Bá tiên sở độ khai sáng ); Luyện đạo nguồn gốc từ lông dân, chia làm lông dân thiên địa lưu, nhân tộc ngăn cách lưu; Mị đạo, tình đạo ( Cũng hợp xưng mị tình đạo ) Vì trí đạo chi nhánh; Cấm đạo cùng hư đạo đều là luật đạo chi nhánh. Tuyết đạo vì băng đạo chi nhánh ( Cũng hợp xưng băng tuyết đạo ).
Lưu phái cảnh giới
Cổ trùng là thứ cổ sư ỷ lại, cổ trùng năng lực duy nhất, cách dùng có thể chia làm luyện, nuôi, dùng. Cổ sư luyện một cái cổ trùng làm bản mệnh cổ, bản mệnh cổ diệt vong cổ sư cũng sẽ trọng thương, nhưng bản mệnh cổ sẽ không bởi vì luyện cổ mà trực tiếp tử vong.
Cảnh giới:
- Phổ thông,
- Chuẩn đại sư,
- Đại sư,
- Chuẩn tông sư,
- Tông sư,
- Chuẩn đại tông sư,
- Đại tông sư,
- Chuẩn vô thượng đại tông sư,
- Vô thượng đại tông sư,
- Đạo chủ.
Chú thích: Đại sư cảnh giới, sinh ra trực giác. Cảnh giới tông sư, loại suy, có thể lấy chủ tu lưu phái mô phỏng cái khác lưu phái uy năng. Đại tông sư cảnh giới, đối đạo ngân bản thân có khắc sâu lý giải, có thể tùy ý tháo dỡ sử dụng sát chiêu, thậm chí có thể trực tiếp lợi dụng tự nhiên đạo ngân.
Vô thượng đại tông sư cảnh giới, đối đạo lý pháp tắc lý giải vượt qua thiên địa, không chỉ có hoàn toàn thấy rõ lưu phái toàn bộ ảo diệu, hơn nữa còn có thể sửa cũ thành mới. Đứng tại loại cấp bậc này bên trên, mỗi một lần cổ tiên tiến bộ, đều là xưa nay chưa từng có tiên phong, là đối toàn bộ lưu phái hạn mức cao nhất đề cao, thậm chí đối với thiên địa đều là hoặc lớn hoặc nhỏ tấn thăng. Mà cái gọi là Đạo Chủ, liền một đạo chi chủ. Đây là chỉ có Tôn Giả mới có thể đạt tới cảnh giới.
Thân là Đạo Chủ, cổ tôn có thể cảm giác thiên địa trong tự nhiên tự thân chủ tu lưu phái toàn bộ đạo ngân, đồng thời tiến hành luyện hóa! Luyện hóa về sau đạo ngân, cổ tôn có thể tùy ý thao túng, từ đó siêu thoát Tiên Nguyên khiến sát chiêu vĩnh tồn, tự hành vận chuyển.
Danh sách cổ trùng trong Cổ Chân Nhân
Cổ trùng trong Cổ Chân Nhân có 4 cấp bậc với rất nhiều dị chủng bách loại. Quý độc giả có thể xem riêng danh sách tại:
[FULL] Danh sách Cổ Trùng trong Cổ Chân Nhân
Những đoạn trích hay kinh điển trong Cổ Chân Nhân
“Người lòng dạ nông cạn, thường sẽ bởi vì chửi mắng mà phẫn nộ, bởi vì tán dương mà vui sướng. Nhưng kỳ thật những thứ này đều là cái nhìn của người khác đối với ngươi mà thôi. Người sống vì cách nhìn của người khác, nhất định là người đáng thương.” – Cổ Nguyệt Phương Nguyên
Một cái sinh mệnh biến mất, đối với toàn bộ rộng lớn tự nhiên, đối với thâm thúy tinh không mênh mông, đối với cuồn cuộn mà chảy dòng sông lịch sử, lại tính được cái gì đâu? Chết thì đã chết, ai có thể bất tử đâu?
Người, vốn là giữa thiên địa bảo thạch. Chỉ là bảo thạch óng ánh hay không, cần chúng ta chính mình tạo hình. Chúng ta mỗi một lần nỗ lực, mỗi một lần lựa chọn, đều là một lần tạo hình.
Trên thực tế, những cái kia tự nhận là cao quý, có thân phận, đều chẳng qua là lừa mình dối người thôi. Những cái kia tự nhận là chính mình đê tiện ti hạ, càng là bi ai. Vương hầu tướng lĩnh lẽ nào là trời sinh! Vạn vật sinh ra liền bình đẳng, không cần cúi đầu hướng người khác?
Mỗi người sinh ra chính là cô độc!
Người tựa như là từng tòa băng nổi đảo hoang, tại trong vận mệnh hải dương trôi nổi lưu động.
Người với người gặp nhau, tựa như là băng nổi đảo hoang ở giữa đụng vào nhau, chỉ cần là va chạm, liền tất có ảnh hưởng.
Có đôi khi, băng nổi đảo hoang lẫn nhau dính vào nhau, lấy “Lợi ích”, “Thân tình”, “Hữu nghị”, “Tình yêu”, “Cừu hận” chi danh.
Nhưng là cuối cùng, bọn chúng đều đem tách ra. Cô độc đi hướng hủy diệt.
Đây chính là nhân sinh chân tướng.
Nhân sinh vội vàng trăm năm, như mộng huyễn bọt nước. Người sống trên thế giới này là vì cái gì? Đơn giản là đi tới một lần chứng kiến đặc sắc thôi. Ta mặc dù không muốn chết, nhưng lại không e ngại tử vong. Ta đã đi trên đường, dù chết cũng không hối.
Người lòng dạ nông cạn , thường sẽ bởi vì chửi mắng mà phẫn nộ, bởi vì tán dương mà vui sướng.
Nhưng kỳ thật những này đều chẳng qua là người khác đối ngươi cái nhìn thôi. Người sống vì cách nhìn của người khác, nhất định là người đáng thương.
Chúng ta đã ý thức được chính mình nhỏ bé, vậy thì càng nên là trở nên cường đại. Chúng ta vốn chính là nhỏ bé, chỉ là chưa biết trở thành đã biết, ngươi cảm thấy thống khổ, là bởi vì ngươi đang trưởng thành.
Có người ở chung mấy chục năm, cũng không thổ lộ tình cảm. Có người chỉ là một lần nói chuyện, liền tương giao tâm đầu ý hợp.
“Bởi vì khó khăn nhiều chí khí, không dạy hồng trần hoặc kiên tâm. Nay thân tạm thời tê cỏ linh lăng, ngày ấy cuồng ca đạp núi sông!”
Tại sao Cổ Chân Nhân bị cấm ?
Tin buồn là hiện “Cổ Chân Nhân” đã bị xóa khỏi Qidian do chính sách kiểm duyệt nội dung của chính phủ Trung Quốc. Cụ thể là chiến dịch “Tảo Hoàng Đánh Phi”. Chiến dịch này nhắm đến các nội dung dâm uế, trái luân lý đạo đức, tuyên dương bạo lực, huyết tinh khủ.ng b.ố. Cũng có một số thuyết âm mưu khác được đưa ra như truyện dính dáng đến chính trị, tác giả đã hy sinh ??
Dù sao cũng rất đáng tiếc khi truyện Cổ Nhân Nhân đã viết 7 năm và được độc giả đón nhận rất nhiều, tác giả cũng tuyên bố truyện đang đến hồi kết (đáng tiếc lại gặp sự kiện này).
UPDATED: Tác giả sẽ điều chỉnh lại truyện để được phê duyệt và sẽ tái xuất trong thời gian tới.
Review đánh giá tổng hợp truyện Cổ Chân Nhân
Cảm ngộ của HHNINJA
Theo nhìn nhận của HHNINJA, sách đã khắc họa thành công một xã hội Dystopia (Phản địa đàng), nơi mà đa số mọi người đều đặt lợi ích lên hàng đầu, hoặc là trở nên mạnh mẽ hơn, hoặc là chết. Người người giẫm lên nhau mà sống, đạp lên nhau mà tu luyện.
Đây là một thời đại thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu (Một câu trích dẫn trong Đạo Đức Kinh của vị triết gia Lão Tử, được viết vào khoảng năm 600 trước công nguyên. Tạm dịch: Trời đất bất nhân, coi vạn vật như cỏ rác).
Ngươi không hạ sát người, người khác sẽ hạ sát ngươi.
Bởi vậy ở trong mắt nhân vật chính, hết thảy mọi người, thế lực, đều không tồn tại thiện – ác, tốt – xấu, hết thảy đều đối xử như nhau.
Truyện hay nhất ở những đoạn trích về cổ trùng đọc rất thấm. Nhất là đoạn kể về truyền thuyết Nhân tổ, rất hay và sâu sắc.
Cũng có nhiều người nói Cổ Chân Nhân là truyện coi rẻ luân lý, đầy hắc ám, như muốn đem nhân tính con người ra mà vui dập, mà bẻ vụn. Nhưng vì sao vẫn có nhiều người đọc say mê đến vậy, chắc bởi vì nó phản ánh trần trụi hiện thực xã hội hiện nay, đọc truyện mà ngẫm đến người. Mọi người nghênh đón Cổ Nguyệt Phương Uyên bởi chính những điều mà hắn làm, những phẩm chất đen tối hắn sở hữu, đều tồn tại trong chúng ta. Cũng có thể nói nhìn hắn như thấy chính mình.
Mặc dù truyện có nhiều trích đoạn cực thấm, nhưng lời khuyên chân thành là các đạo hữu đọc truyện nên chú ý giữ lấy bản tâm của mình.
Cảm nhận của Phúc Linh Vidian
Tại hạ vừa đọc đến chap 427 Cổ Chân Nhân nên có đôi chút cảm nhận muốn chia sẻ cùng đồng đạo.
- Thứ 1, tác giả cứng tay.
Các tình tiết trong Cổ Chân Nhân khá lôi cuốn, câu từ hấp dẫn. Nhiều đoạn cao trào khiến người đọc phải cố đọc hết mới có thể đi ngủ.
- Thứ 2, nói về cái ác trong Cổ Chân Nhân.
Thực ra thì cũng bình thường thôi. Chủ yếu là do tác giả mô tả chi tiết quá trình hạ sát người khiến cho người đọc thấy ghê tởm.
Đoạn mà main cho con gấu ăn thịt nữ dược sư, hay lúc nó hạ sát 2 đứa trẻ để luyện cổ, mình đọc thấy cũng hơi ghê. Do quen đọc main là phe chính đạo nên những lần Phương Nguyên hạ sát và bắt nạt người lương thiện, tại hạ thấy tương đối khó chịu.
Dẫu khó chịu nhưng tại hạ vẫn thấy cái ác trong truyện cũng bình thường. Vì các đạo hữu cũng thấy là trong tiên hiệp thì đồ tộc, diệt giới là bình thường. Mà trong tộc, trong giới thì thiếu gì trẻ con, người già và những người vô tội khác.
Main trong Vạn Cổ Thần Đế, tư tưởng chính nghĩa ngút trời mà còn hi sinh cả 1 giới để chiến thắng vật tay đó.
Nói chung truyện tiên hiệp thì khó tránh hạ sát chóc, quan trọng là cách tác giả thể hiện ra như nào thôi. Ai đọc được thì đọc, không thì thôi, chứ không cần thù ghét gì truyện.
- Thứ 3, nói về triết lý nhân sinh của Cổ Chân Nhân.
Bình thường thì cũng không có gì đáng nhắc đến, nhưng nhiều người lại tung hô nó như 1 thứ triết lý vĩ đại, ta khinh!
Mấy cái triết lý độc ác, ích kỷ của thằng main chả có phản ánh hiện thực xã hội cái khỉ gì cả, đấy đơn giản là chỉ là suy nghĩ của 1 thằng ác nhân do tác giả viết ra.
Toàn bộ triết lý trong truyện cũng giống như Lê Thẩm Dương chém gió bán khóa học vậy, chả có gì đáng để mấy người tự hào, tung hô cả.
Tác giả của Cổ Chân Nhân không phải là cao tăng đắc đạo, không phải là triết học gia, cũng không phải diễn giả giỏi, chắc chắn không đủ khả năng viết nên những triết lý nhân sinh được công nhận trên thế giới này.
- Thứ 4, điều vô lý nhất trong Cổ Chân Nhân là cái đéo gì thằng main cũng biết.
Ở kiếp trước, lúc main 20 – 30t, main chỉ là 1 thằng tư chất bính, nhất chuyển, thuộc tầng lớp cổ sư thấp kém, vậy mà vậy mà như kiểu nó có 1 vạn cái phân thân để mà biết hết mọi sự kiện lớn nhỏ. Như sự kiện 3 huynh đệ Hùng gia, quá bé, quá xa xôi để nó biết được.
Rồi cả những quá khứ người khác tìm được truyền thừa, làm gì có chuyện cao thủ trên đỉnh phong đi kể chi tiết quá khứ nhặt được truyền thừa như nào để rồi còn lan truyền ra ngoài cho thằng main nghe được.
Thế giới thì toàn dựa vài truyền miệng để truyền tin mà cái đéo gì main cũng biết. Đây là lí do tại hạ đang phân vân có nên đọc tiếp không, vì vấn đề này khiến tại hạ vô cùng ngán ngẩm.
Yêu Thần Ký từng là siêu phẩm, dẫn tại hạ vào từ truyện tranh đi vào truyện chữ là vì nó chỉ biết những sự kiện lớn và có kiến thức khi trọng sinh về quá khứ
- KẾT LUẬN
1, Cổ Chân Nhân đáng đọc
2, Đừng hâm mộ mấy cái suy nghĩ ích kỷ của nhân vật, vì có thể nó nhiễm vào bạn và bạn sẽ nhận hậu quả tồi tệ từ thế giới thực tại này.
Cảm nhận của Bùi An
TUYỆT ĐỈNH NGHỆ THUẬT là mỹ từ mình dành tặng cho những câu nói, những tuyên ngôn hay những lời độc thoại của Phương Nguyên. Xuyên suốt tác phẩm, người đọc sẽ hoàn toàn bị choáng ngợp trước những câu nói mang đậm màu sắc chiến thuật và triết lý của Phương Nguyên.
Ở những quyển đầu, tác giả đã nói rất nhiều về chủ nghĩa chuyên chế. Trong gia tộc thì tộc trưởng có quyền kiểm soát hoàn toàn gia tộc, đem các loại lợi ích ban thưởng cho thành viên trong gia tộc từ khi họ mới chập chững tu luyện, khiến cho họ hoàn toàn phải phụ thuộc vào gia tộc để trở nên cường đại. Những quyển sau thì xuất hiện Thiên Đình, tổ chức này nắm trong tay sức mạnh mạnh nhất thế giới, và là đối thủ chính của nhân vật chính Phương Nguyên. Người đọc có thể tinh tế nhận thấy Thiên Đình này chính là đang ám chỉ Trung Quốc, vì vậy sách hiện đang bị kiểm duyệt, không được viết tiếp vì có tư tưởng chống phá chính quyền.
Trên thực tế, các tác phẩm viết về xã hội Dystopia (Phản địa đàng) thường bị cấm bởi chính quyền như vậy. Trong lịch sử chúng ta có thể thấy rất nhiều những tác phẩm Dystopia cực kì nổi tiếng, đã phản ánh đúng bản chất của xã hội tư bản, xã hội chủ nghĩa như 1984, Animal Farm của George Orwell, hay Brave New World của Aldous Huxley. Những cuốn sách đó đều cực kì nổi tiếng, thậm chí có người nói rằng chúng hoàn toàn vượt xa những tác phẩm đoạt giải Nobel văn học. Vậy nhưng chúng bị cấm bởi chính phủ rất nhiều nước, trong đó có Việt Nam.
Một trong những điều mình thích nhất ở Cổ Chân Nhân là việc tác giả đã mang tư tưởng của chủ nghĩa hiện sinh vào trong sách rất nhiều. Chủ nghĩa hiện sinh cho rằng không hề có “cuộc đời” nói chung, chỉ có “cuộc đời mỗi cá nhân”. Khi ta nhắc đến “cuộc đời”, ta vô tình gom chung tất cả cá nhân vào một chủ thể, nhưng làm như thế là vô nghĩa, vì cuộc đời của mỗi người khác nhau, nên không thể nào kết luận một quan điểm chung về mục đích của nó.
Đúng vậy, không như nhiều sách khác, mỗi nhân vật trong Cổ Chân Nhân đều có một câu chuyện đặc sắc riêng, đặc sắc đến nỗi bất kì ai trong số họ cũng có thể nhảy lên làm nhân vật chính ngay lập tức nếu Phương Nguyên chết. Một Phương Nguyên truy cầu vĩnh sinh, một Bạch Ngưng Băng tìm kiếm đặc sắc cuộc sống, một Thiên Đình muốn tạo phúc cho toàn bộ nhân loại. Sách có rất nhiều trích đoạn khiến người ta phải dừng lại suy ngẫm sau khi đọc xong.
Có một câu nói rất hay mà mình thấy phù hợp với Cổ Chân Nhân:
“Câu chuyện hấp dẫn không chỉ là câu chuyện cuốn bạn chạy một mạch, mà có khi lại khiến bạn khó lòng đọc nhanh. Ngón tay bạn hẳn sẽ ngừng lại trăm lần trên mỗi trang sách này. Chỉ vì một cử động rất khẽ, một câu thoại hay một cảm xúc bất chợt có thể đánh thức những điều tưởng chừng đã ngủ quên trong tiềm thức, như ngọn đèn vừa được bật sáng trong tâm trí bạn. Và rồi có lúc nó vượt quá giới hạn chịu đựng, bạn quyết định gấp cuốn sách lại chỉ để tận hưởng chút ánh sáng từ ngọn đèn, hay đơn giản là để vết thương trong lòng mình có thời gian tự tìm xoa dịu!”
Một điểm hay nữa của sách là ở những bước ngoặt không thể lường trước được. Ở giai đoạn đầu khi nhân vật chính đang ở trên núi cùng gia tộc, bỗng nhiên bất chợt có biến cố khiến cho cả gia tộc chết hết, thực sự rất bất ngờ khi mà tác giả không tung ra một dấu hiệu báo trước nào cả. Sau đấy thì Phương Nguyên đi tranh đoạt truyền thừa tại núi Tam Thiên, người đọc sẽ lại bất ngờ bởi những kế hoạch hoàn mỹ của hắn khi hắn làm bất cứ việc gì. Ngỡ tưởng với kế hoạch hoàn mỹ này thì Phương Nguyên sẽ có được truyền thừa một cách dễ dàng, vậy mà ngay thời khắc quan trọng thì hắn bị Bạch Ngưng Băng phản bội, một kiếm xuyên tim, làm mình cứ tưởng sách hết rồi chứ, thật sự cực kì kích thích.
“Nhân sinh vội vàng trăm năm, như mộng huyễn bọt nước. Người sống trên thế giới này là vì cái gì? Đơn giản là đi tới một lần chứng kiến đặc sắc thôi. Ta mặc dù không muốn chết, nhưng lại không e ngại tử vong. Ta đã đi trên đường, dù chết cũng không hối.”
Sách cực kì hay, mưu trong mưu, kế trong kế, thiết lập chu đáo, bố cục to lớn, âm mưu tầng tầng lớp lớp dần được hé lộ theo diễn biến của sách. Dàn nhân vật phụ đều có cuộc đời riêng, hơn nữa cực kì thông minh và cơ trí. Đọc nhân vật chính và nhân vật phụ đấu trí với nhau quả thực cực kì hay. Mỗi nhân vật một vẻ, Phương Nguyên kiên trì truy cầu vĩnh sinh, Bạch Ngưng Băng bất chấp tất cả để chứng kiến đặc sắc, Hắc Lâu Lan muốn báo thù cho mẹ, Đạo Thiên Ma Tôn chấp nhất tìm đường về nhà, Hồng Liên Ma Tôn vì tình mà luân hồi trăm vạn lần để cứu người yêu,…
Sẽ có có bao nhiêu khó khăn khi một người kiên trì?
Những cổ tiên ở đây đều có thể trả lời vấn đề này.
Bởi vì trong số bọn họ, có người vì trách nhiệm mà kiên trì, có người vì thù hận mà kiên trì, có người vì đặc sắc mà kiên trì, có người vì ái tình mà kiên trì……
Còn câu trả lời Phương Nguyên thì sao?
Hắn như cũ mặt không chút thay đổi, tiến về phía trước.
Ta từng hò hét quá, dần dần ta không còn phát ra âm thanh.
Ta từng khóc quá, dần dần ta không còn rơi lệ.
Ta từng bi thương quá, dần dần ta có thể thừa nhận hết thảy.
Ta từng vui sướng quá, dần dần ta coi nhẹ thế gian.
Mà nay!
Ta chỉ còn lại khuôn mặt không biểu cảm, ánh mắt của ta cứng rắn như bàn thạch, trong lòng của ta chỉ còn lại kiên trì.
Đây chính là ta, một tiểu nhân vật, Phương Nguyên, kiên trì.
Luận bàn: Đại Kết Cục cho truyện Cổ Chân Nhân nếu có ?
Đại kết cục:
Vĩnh sinh mà Phương Nguyên hướng đến chính là đánh bại Cổ chân nhân.
Mà muốn đánh bại Cổ chân nhân, cần phải hủy diệt chính mình được tạo ra bởi những người khác.
Cuối cùng hạ sát chính mình và hủy hoại Xuân Thu Thiền, để lại mọi thứ trong dòng chảy vĩnh hằng của thời gian.
Một lần nữa đem chính mình luyện thành Vĩnh Sinh Cổ.
Vậy thì những thứ cửu chuyển như Lực Lượng Cổ, Trí Tuệ Cổ và Ái Tình Cổ có phải cũng sẽ đạt được hay không?
Chẳng trách nếu sử dụng chúng cần phải thiêu đốt sinh mệnh.
Phương pháp sáng tạo cổ trùng chỉ có một, chính là trả giá bằng chính bản thân, trở thành một bộ phận của người khác.
Phàm Cổ là một bộ phận.
Tiên Cổ là cả một đời.
Cửu chuyển nghĩa là thiêu đốt bản thân, vượt qua chính mình, thành tựu cho kẻ khác.
Nếu Phương Nguyên biết tận cùng của vĩnh sinh là như thế, liệu hắn có còn tiếp tục dấn thân về phía trước?
Nghe vậy, thiếu niên tóc đen áo đen cùng thanh niên tóc bạc áo trắng bật cười.
Hay lắm! Không có Phương Nguyên, thế nhân làm sao biết được cuộc sống vĩnh cửu là như thế nào.
Niềm vui trên đường, kết quả khả quan, hưởng thụ quá trình, hậu thế lấy làm gương.
Xem như là niềm vui trong đời người, ha ha. Hắn cười đến mức nước mắt cũng lăn dài xuống má.
Dòng sông sinh mệnh chảy qua Thanh Mâu Sơn, hắn không cười.
Hòn đá sinh mệnh đi qua Thương Gia Thành, hắn không buồn.
Ngọn lửa sinh mệnh đi qua Tam Vương Sơn, hắn không vui.
Cây sinh mệnh dừng ở Nghĩa Thiên Sơn, hắn không bi.
Gió sinh mệnh thổi về Thiên Đình, hắn không giận.
Tận cùng sinh mệnh, lặng lẽ và trầm mặc.
Đứa trẻ mới sinh và lão nhân xế chiều.
Tấm lưới thời gian quấn quanh thân thể bọn họ.
Tất cả mọi thứ của Phương Nguyên đã bị hắn tự tay hủy diệt.
Đến cuối cùng chỉ còn sót lại ý niệm về cuộc sống vĩnh cửu.
Sợi tơ sinh mệnh dừng lại bên cạnh hai thanh niên.
Mặc dù chưa từng cử động nhưng dường như vẫn đang cười lớn.
Trên trời, Phương Nguyên trở thành dòng sông sinh mệnh, trở thành quy tắc vĩnh sinh.
Dưới đất, lưu lại Vĩnh Sinh Cổ và Cổ chân nhân.
Trong kiếp người, Phương Nguyên trở thành Chân nhân Phương Nguyên, là đáp án cho vô số kẻ ngược lối.
Chúng nhân cùng hô to (Tiên tôn Đại Ái hiến thế, ma tôn Luyện Thiên bất tử)
—————— Đại kết cục “Kết thúc của Phương Nguyên”
Phiên ngoại
Phương Nguyên thất bại vô số lần, bởi vì hắn được Cổ chân nhân sáng tạo ra.
Vô số chính là vượt qua thời gian trở thành trật tự.
Thất bại chỉ là cảm giác thoáng qua, nhưng duy trì là mãi mãi.
Thất bại chỉ là cảm giác của con người, nhưng đối mặt với duy trì mới là hiện thực.
Làm thế nào để đạt được hiện thực vĩnh viễn không bao giờ có thể đạt được?
Cuối cùng hắn đã tự hủy diệt chính mình.
Dùng Vĩnh Sinh Cổ phá hủy Xuân Thu Cổ của bản thân.
Đem ý chí cùng Vĩnh Sinh Cổ giao cho bản thân trong quá khứ để đánh bại Cổ chân nhân.
Trong truyền thuyết nhân tổ.
Nhân tổ cuối cùng dừng bước tại đây, sáng tạo ra nhân cổ.
Phương Nguyên sau cùng cũng mượn nhân cổ sáng lập ra Vĩnh Sinh Cổ.
Phương Nguyên thông qua nhân tộc hấp thu tất cả số mệnh của nhân loại.
Phương Nguyên đứng trên vai nhân tổ nhìn thế giới.
Trong tương lai, nhân loại cũng đứng trên vai Phương Nguyên đi ra thế giới.
Đám trẻ trong học đường hỏi, vậy những người trong tương lai đó ở đâu?
Lão nhân trong học đường cười ha ha.
Một đứa trẻ áo đen tóc bạc hô to: “Đương nhiên là những người đã đọc qua Cổ Chân Nhân như chúng ta rồi.”
Lão nhân nói: “Không sai, hôm nay các ngươi đứng trên vai ta và tổ tiên, trở thành nguồn sáng của nhân loại. Ngày mai các ngươi cũng sẽ trở thành bờ vai, thành lá xanh của thế nhân. Những đứa trẻ trong tương lai cũng sẽ đứng trên vai các ngươi tiếp tục sáng tạo ra tương lai mà quá khứ không có.”
Vĩnh Sinh
Cổ độc nhân tổ đơn tiền hành.
Nguyệt nhật giao thế sinh mệnh sinh.
Phương tri cá thể chi vu thọ.
Nguyên lai nhân loại chung vĩnh sinh.
(Kết thúc của Vĩnh Sinh)
Trên đây là những thông tin chi tiết về “[REVIEW] Cổ Chân Nhân – Tóm tắt sơ lược và đánh giá tiểu thuyết gây tranh cãi“, trong thu mục “Review Anime“. Hãy theo dõi HHNINJA để đọc thêm nhiều thông tin phim truyện hấp dẫn trong thời gian tới nhé!